Thành Trường An, Nghênh Tân Lâu. Gian phòng vốn thuộc về Diệp Lưu Vân ở lầu ba đã rất lâu rồi không có người ở, nhưng mỗi ngày vẫn đều có người quét dọn, ngay cả đồ đạc trong phòng này cũng không có gì thay đổi, tất cả cũng đều là như lúc Diệp Lưu Vân ở đây. Thẩm Lãnh nghiêng dựa vào ghế, nhìn rượu và thức ăn trên bàn trước mặt, thật sự là có chút không uống nổi, đây đâu phải là rượu quá ba lượt, rõ ràng là rượu quá ba mươi mấy lượt rồi... Hai người hắn và Mạnh Trường An, mỗi người đã xử hết ít nhất ba cân rượu mạnh. Tuy rằng rượu trắng hoàn toàn ủ từ lương thực sẽ không quá hại cơ thể, nhưng uống kiểu pháp đừng nói là người, cho một con bò uống ba cân rượu trắng cũng sẽ đổ, vắt sữa ra cũng có độ cồn. Vậy nhưng hai người này đều không đổ, chỉ là nhìn ánh mắt đều có chút ngây dại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương