“Ngươi vẫn chỉ có thể nhìn thấy thế giới ba chiều, chờ đến khi ngươi dùng năng lực (siêu duy), thì sẽ có thể lập tức nhìn thấy chúng ta.” Thanh âm kia lại vang lên.

Lâm Siêu nghĩ đến lời nhắc nhở của Việt Bích Giả, lập tức thôi động năng lực (siêu duy) trong cơ thể, rất nhanh, hắn liền cảm giác được cả người phảng phất như xuất hiện ở một tầng không gian khác, có rất nhiều thứ hắn không hình dung ra, cũng không có bất luận ngôn ngữ nào do nhân loại phát minh ra có thể hình dung đồ vật ở đây, bởi vì những thứ mà hắn đang thấy này, đã siêu việt khỏi phạm trù mà nhân loại có thể hiểu được.

Cái này giống như là một con kiến, vĩnh viễn sẽ không biết độ cao, cũng sẽ vĩnh viễn không cách nào lý giải được độ cao!

Bất quá, Lâm Siêu vẫn nhìn thấy được một thứ mà hắn có thể hình dung được, đó chính là một cái thân ảnh giống như thể linh hồn, mà mặt mũi của thể linh hồn này, lại giống hắn như đúc!

Lâm Siêu lập tức biết được, người này chính là vị mạnh nhất của nhân loại trong truyền thuyết kia, Chúng Vương Chi Vương!