Ngọc Long nở nụ cười đứng lên, nhìn về phía bậc thang: - Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới. Chỉ thấy Dạ Côn chậm rãi đi vào, dĩ nhiên không phải dùng thân phận của Mê Đồ. Ngọc Long thấy Dạ Côn xuất hiện cũng không có lộ ra ánh mắt kinh ngạc, rất là bình tĩnh, thậm chí khóe miệng còn mang theo nụ cười, không có chút sợ hãi. Dạ Côn vừa rồi nấp ở một bên, khi nhìn thấy đối phương là người Thánh Điện, trong lòng hết sức kinh ngạc, dù sao hôm qua mới thấy y đứng ở bên cạnh Mạnh Dương. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương