Dạ Côn cầm lấy ly rượu cười nói:

- Dạ Côn ta mới đến, không ngờ lại may mắn như vậy, gặp được các ngươi. . . tạ ơn, ly rượu này hẳn là ta mời các ngươi mới phải, uống trước rồi nói.

- Dạ công tử, ta cũng kính ngươi một chén.

Mặc dù Mộc Lưu hơi yếu một chút, thế nhưng lúc này uống rượu cũng là nữ trung hào kiệt, giống như sợ mình không say vậy.

Mà Côn ca đột nhiên lại nghĩ đến một câu thơ, nhìn khuôn mặt hồng nhuận phơn phớt của Mộc Lưu cười nói.