Chu Hoài Nhân như thế khiến Dạ Côn có chút không được tự nhiên, tựa như biết rất rõ ràng y có vấn đề, hơn nữa y cũng biểu hiện ra, nhưng lại không biết vấn đề đó là gì. Xem ra y sẽ không để lộ nhiều tin tức, Dạ Côn quyết định trở về. - Gia chủ, không ngồi một chút sao? Ăn bữa tối rồi đi cũng không muộn. Chu Hoài Nhân lên tiếng giữ lại. - Không cần, còn có giai nhân đang chờ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương