Điên rồi, Puszt Ryan điên thật rồi, cùng là tà thần nhưng y lại động thủ với bọn chúng, điên thật rồi. Ehuo liều mạng chạy trốn, thỉnh thoảng còn ngoảnh đầu nhìn lại phát hiện Puszt Ryan vẫn đang đứng yên ở đó không hề nhúc nhích, y mới liền thở phào một hơi. Nhưng không vì thế mà y thả lỏng, ngược lại còn giơ chân chạy nhanh hơn.

Đột nhiên có một cỗ khí tức từ phía xa ập tới, đối với Ehuo mà nói, y cảm thấy không gian xung quanh trở nên thật quỷ dị.

Ngay tức khắc hai mắt y trừng lớn, không gian trước mặt chấn động ầm ầm, vô số xúc tu thi nhau chui ra từ trong thứ nguyên, trong nháy mắt đã hung hăng quấn chặt lấy y, sau đó lôi thật mạnh về phía sau.

“Không...”

Vút một tiếng, Ehuo bay trở lại phía Puszt Ryan. Giữa không gian đất trời chỉ còn vang vọng tiếng kêu thảm thiết của Ehuo.