Dưới trời chiều. Trong rừng sâu. Ba người che mặt. Trong cánh rừng, bóng người lắc lư, lá khô bay đầy trời. Tôn Hằng đứng ở chính giữa, hắn chỉ cảm thấy hô hấp của mình trở nên khó khăn, dường như không khí cũng có áp lực vậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương