Đã đến được quận thành, tự nhiên Tôn Hằng lại muốn gặp Nhị Nha một lần. Chỉ có điều, hắn không ngờ, bây giờ, Nhị Nha không phải là người mà hắn muốn gặp là gặp. “Vị cô nương này, làm phiền ngươi rồi, ta là người quen biết cũ của Nhị.. à Ngọc Châu cô nương, sáng nay vào thành, nên muốn gặp nàng.” Tôn Hằng phải dúi vào tay một lượng bạc, mới khiến cho vị nữ tử này hớn hở, bước vào trong. Nơi này là chỗ ở của bang chủ, nên không cho phép người ngoài tự ý ra vào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương