“Vèo vèo...” Mấy đạo ánh sáng lạnh hiện ra, những cái ám khí hình hoa mai sáu cạnh sắc bén, xoay tròn rồi đâm thẳng hướng vào chỗ hiểm của Tôn Hằng. Tôn Hằng bước nhẹ, liên tiếp đánh ra hai chưởng. “Bốp bốp…” Mấy cái ám khí chưa kịp ghim vào người Tôn Hằng đã bị hắn đánh rơi xuống đất. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương