Vương Tiểu Lục dẫn Tôn Hằng đi đến trước cửa phòng, dặn dò cho Tôn Hằng đứng trước cửa chờ, hắn gõ cửa, bước vào trong nhà.

Trước cửa ngoài Tôn Hằng ra, còn có sáu đứa bé, đứa nào cũng rất ngoan, đứng ở trước cửa phòng không dám nhúc nhích.

Tám chín tuổi, ở kiếp trước của hắn đều là những đứa trẻ hiếu động, không lo không nghĩ, nhưng nhìn mấy đứa trẻ này, có vé suy nghĩ của chúng đều rất trưởng thành.

Tôn Hằng nhìn và đánh giá từng đứa, thấy bọn hắn không muốn nói chuyện, hắn liền học theo, đứng yên trước cửa phòng.

Cửa phòng rất lâu cũng không mở ra, có lẽ đang kiểm tra bọn hắn, nếu có ai lộn xộn, người đó liền mất cơ hội.