“Tôn đại ca, tại sao ngươi lại muốn võ công?”

Sau khi Nguyễn Nguyên Hương rời khỏi, Nhị Nha tiếc nuối, đi qua đi lại trước giường của Tôn Hằng, nóng ruột mở miệng: “Ngươi… , hây!”

Bộ dạng của nàng như đang tiếc rèn sắt không thành thép vậy, khiến cho Tôn Hằng không nhịn được mà bật cười.

“Thế nào? Ta chọn võ công thì có gì sai?”

Hắn dừng một chút, sau đó tò mò nhìn Nhị Nha nói: “Đúng rồi, ngươi muốn ban thưởng cái gì?”