Sức mạnh khủng bố, dưới sự chưởng khống tỉ mỉ của Tôn Hằng, tuôn dọc theo ngón tay cái của hắn. “Tư...” Tiếng vang kỳ quái, vang lên từ trong trang sách vàng. Tiếp xúc, chậm chạp lún xuống, trong chớp mắt, đã đi tới vị trí dấu tay kia. Trong sân, toàn thân Tôn Hằng lóe lên ánh sáng vàng, giống như một bức tượng được đúc bằng vàng vậy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương