Hai người đi ra từ bụi cỏ, một người tay cầm cung săn, người còn lại thì tay cầm trường đao, ánh mắt của bọn hắn nhìn Tôn Hằng, cứ như đang nhìn người chết vậy!

Người cầm trường đao thì rất xấu xí, vai hình vòng cung, bước chân của hắn lung la lung lay, nhìn qua cứ tưởng một trận gió cũng có thể thổi bay hắn được.

Nhưng mà Tôn Hằng cũng không dám khinh thường người này.

Người này tên là Hoàng Thế Hữu, chính là đồng tộc của Hoàng Lân sư huynh, hắn đã luyện thành thục Linh Hầu Thập Tam Kích, mặc dù trong khoảng thời gian này, Tôn Hằng cũng học được môn võ công này, nhưng mà sức khỏe của hắn vẫn yếu hơn tên này nhiều.

Tên còn lại tên là Mãnh Tử, hắn khá nổi tiếng nhờ vào tài bắn cung của mình, hai người này rất nổi tiếng trong đám người miền núi, vì vậy Tôn Hằng không thể không nhận ra.