Trong mật thất. Hai tay của Tôn Hằng kẹp vào nhau, một viên bảo châu bị kẹp ở trong lòng bàn tay, mơ hồ tỏa ra quầng sáng lấp lánh. Giao Long Châu, vậy này là bảo vật trong người của Giao Long ngàn năm, tích lũy năng lượng khổng lồ. Một tên mới luyện võ bốn năm như Triệu Minh Nghĩa, dựa vào vật này liền có thể có nội khí hùng hậu hơn Trương Huyền Nghiệp. Tuy lúc này linh tính trong hai viên bảo châu khác đã biến mất, chỉ còn lại vỏ, nhưng còn dư lại một viên này, cũng đủ để cho Tôn Hằng cảm thấy mỹ mãn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương