Căn tiểu viện mà Tôn Hằng đang đứng ở thành bắc, là nơi ở của quan lại, bài trí và cảnh rất đẹp tao nhã. Nhưng mà trải qua một cuộc hỗn chiến, thì căn tiểu viện này đã trở thành một mảnh hỗn độn, không còn đẹp trang nhã như xưa nữa. Mà những người bọn hắn đối chiến, kình khí gào thét, rồi tiếng nổ đinh tai nhức óc của Thiên Lôi Tử, cũng là mọi người ở xung quanh sợ hãi, không dám thò đầu ra xem. May mà ở nơi này có phòng ở. Tôn Hằng tìm ở bên trong một bộ quần áo hơi rộng mặc vào, lại tìm thêm một cái túi vải, đem mấy viên bảo châu cất kỹ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương