Giang gia, đặt chân ở Trần quận đã mấy trăm năm. Một khuôn viên có diện tích hơn một ngàn mẫu, xây dựng tầng tầng lớp lớp, hành lang uốn lượn cổ kính, vừa đẹp đẽ xa hoa vừa mang theo một cỗ tuế nguyệt lắng đọng, Nó đã sừng sững ở nơi này mấy trăm năm, nếu như không có gì ngoài ý muốn, thì rất có thể còn sừng sững lâu hơn nữa. Nhưng việc ngoài ý muốn, xảy ra rồi! Trong ngày thường, cái trạch viện lớn như vậy, cho dù người tới người lui đông đúc, cũng được quản lý đâu vào đấy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương