Vẫn là căn phòng cũ kia, nhưng mà hôm nay lại không có vị đại tiểu thư Mạnh Thu Thủy kia, mà nhiều thêm hai người quen của Tôn Hằng.

Ngọc Châu và Sơ Hạ.

“Tôn Hằng!”

Thẩm Điệp Lan vẫn ưu nhã đoan trang, cả người phú quý như trước.

Nàng ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ vị, ánh mắt mang theo vẻ cấp trên quan tâm cấp dưới: “Ta nghe nói năm nay ngươi muốn mở rộng nhà, chắc tốn không ít tiền nhỉ?”