Những cây ám khí này bay tới, nhanh như gió, dày như mưa, tỏa ra ánh sáng sắc bén lạnh thấu xương, mà phạm vi bao phủ ngày càng lớn. Thủ pháp phóng ám khí kinh thế hãi tục, mặc dù so với đệ nhất ám khí Mãn Thiên Tinh Sô Hồng của Tam Hà Bang, cũng không kém bao nhiêu! Mà Nhậm Viễn thì căng thẳng, còn chưa kịp phản ứng thì một luồng ánh đao đã dâng lên bên cạnh hắn, “Đinh...” Một tiếng vang nhỏ, theo sau đó là vô số tia lửa tóe lên. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương