Trước cửa, có năm người chặn đường lại, toàn bộ đều mặc đồ của Tam Hà Bang, mà người đứng đầu bọn hắn thì lạnh lùng nhìn Tôn Hằng, chính là quản lý đường sông phía đông, Trương Cổ. “Trương Cổ!” Trịnh Luân tiến lên một bước, nhíu mày nhìn đối phương: “Ngươi muốn gì?” “Ta muốn gì sao?” Trương Cổ liếc nhìn hai người, sau đó giương đầu nhìn về bốn người phía sau Tôn Hằng: “Ngược lại ta muốn hỏi một chút, các ngươi đang làm gì đây?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương