Cô lùi lại, cười ha ha cay độc:

- Mày nghĩ tao xui Lăng Thạch Du hả? Vậy cứ tin thế đi… Tin rằng vì vài câu xui khiến của tao, Lăng Thạch Du sẵn sàng bỏ ra một đống tiền, bất chấp pháp luật, sút bay tình bạn mười mấy năm với mày để hại cả nhà mày. Cứ tin như vậy, cay cú phát điên… chết vì cay cú đi.

- …

Nguyên Xuân há mồm thở hồng hộc, mắt trợn muốn lồi ra. Ả không nói nên lời nhưng Bảo Châu biết ả đang nghĩ: “không thể nào…”

Đúng vậy!