- Chưa gây hậu quả nghiêm trọng không có nghĩa là nó được quyền lừa dối. – Lăng Thạch Du ngắt lời. – Những tội ác thường bắt nguồn từ dối trá nhỏ nhoi vụn vặt. Khi nó nhận ra lừa gạt có thể dễ dàng đạt được mục đích, nó sẽ làm hết lần này đến lần khác. Khi lừa gạt không còn tác dụng, sẽ có những thủ đoạn khác được tạo ra.Mặt Nguỵ Lạc trắng bệch không còn huyết sắc. Cú ngã cũng không khiến anh đau đớn và hổ thẹn bằng lời vạch trần của Lăng Thạch Du.Bảo Châu hạ giọng:- Những chuyện anh nói chưa xảy ra, chỉ là giả thiết… Còn việc anh đánh đập ân nhân của tôi đã xảy ra. Đó là lỗi của anh. Anh không có quyền thay ông trời giáng báo ứng lên đầu ai cả. Hành động đó hoàn toàn sai, bản thân anh không sợ báo ứng ư?- Không sợ! Thằng kia có phải ân nhân của tôi đâu. Chướng mắt thì đánh… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương