Bà bác Nghiêm Xuyên, Nghiêm Quân và hai thằng anh họ cãi nhau mất công vô ích.Bố gọi điện báo, những người họ hàng gần lập tức tới nhà tang lễ túc trực, giúp đỡ các việc lặt vặt. Bà Nghiêm Xuyên và hai thằng con hùng hổ chạy tới, bị không khí trang nghiêm, thái độ chuyên nghiệp của bên tổ chức lễ tang làm cho tịt ngòi, không nói được câu gì, kéo nhau rúm vào một góc.Lăng Thạch Du chọn gói dịch vụ đắt nên từ phông màn, bàn Linh, trụ đèn trang trí… đều là đồ tốt. Hắn kẹp Bảo Châu bên cạnh, kè kè sau lưng bố cô, trông như hung thần giữ rương đựng vàng. Khí thế của hắn khiến mọi người e dè, bà Nghiêm Xuyên mấy lần lon ton chạy tới chỗ bố cô, muốn kiếm chuyện chất vấn tiền nong… bị hắn nhìn trừng trừng, lại không dám nói gì nữa.Dưới sự hướng dẫn của bên tổ chức lễ tang, mọi thứ trơn tru, quy củ.Suốt hai ngày diễn ra tang lễ, Bảo Châu ngất xỉu không biết bao nhiêu lần. Hai mắt sưng húp, đau rát vì khóc quá nhiều. Cảm tưởng cô đã khóc hết nước mắt của nửa đời người, sẽ không thể khóc được nữa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương