- Vâng. Anh ấy rất tốt. - Bảo Châu cười từ thiện. - Vậy sao… Không biết anh có làm gì khiến hắn phật lòng không? Hình như hắn không thích anh. - À… Anh ấy chẳng thích ai bao giờ. - Nhưng với anh, hắn đặc biệt thù địch, cứ lườm nguýt suốt. Đừng có nhìn cô và Lăng Thạch Du nữa, tự khắc hắn sẽ không lườm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương