Tết đến, chắc chắn mẹ cũng muốn về nhà. Thế nhưng nếu về, mẹ sẽ cắm đầu dọn dẹp đủ thứ, làm hết cái nọ đến cái kia, mệt người. Ở nhà còn có Nghiêm Quân…

Không được!

Nhưng nếu không cho mẹ về, mấy ngày Tết ru rú ở bệnh viện sẽ rất buồn. Mẹ cũng không cần nằm một chỗ như bà, làm sao chịu ở bệnh viện.

Bảo Châu đắm chìm trong suy nghĩ, Nguỵ Lạc cứ nói tía lia.

Lăng Thạch Du đứng nhìn một lát thì mất hết kiên nhẫn, bực bội kéo tay Bảo Châu: