Người vừa đi khỏi, Lăng Thạch Du lập tức vào thư phòng đóng cửa. Bảo Châu vừa nấu cơm vừa tiêu hoá sự hoang mang, bất ngờ và suy đoán đủ thứ chuyện trên đời. Nấu xong, cô nhắn tin cho Lăng Thạch Du. Hắn xuống bếp với khuôn mặt âm trầm, bồn chồn lo lắng. Bảo Châu không dám nói chuyện, cũng không dám tạo ra tiếng động mạnh. Lăng Thạch Du ăn uống không tập trung, chốc chốc lại có điện thoại gọi đến. Hắn ngồi luôn tại chỗ nghe. Có hai cuộc gọi hắn nói tiếng Anh, một cuộc nói tiếng Pháp. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương