Bảo Châu lấy điện thoại ra, định gọi cho mẹ để cắt đứt chủ đề khó chịu này.Đang bấm số thì tin nhắn của ngân hàng hiện ra ở góc trên màn hình.Cô lập tức nghiêng điện thoại sang một bên đề phòng Nguỵ Lạc trông thấy mặc dù anh đang nhìn xuôi xuống, không có ý liếc trộm.Buồn cười thật.Đúng là đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương