Bảo Châu đang lưỡng lự thì ngón tay trỏ dài mảnh khảnh của Lăng Thạch Du vuốt lên điện thoại, nhận cuộc gọi rồi ấn mở loa ngoài.Cô chưa kịp nói gì, giọng nữ thổn thức đã vang lên:- [Bảo Châu… Tôi là Tuệ Phương đây… Lăng Thạch Du trả thù tôi… Hắn theo dõi cô, biết tôi gọi cho cô. Tên khốn đó không phải Lăng Thạch Du… Tuyệt đối không phải…]Lại nữa.Bảo Châu chán ngán thở dài. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương