Sáng hôm sau, Mục Ngôn tỉnh dậy, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, giống hệt như lúc hắn vừa giết xong đám thích khách — tràn trề sinh lực, nhẹ nhõm cả người.

Chỉ là khi nhìn sang bên, thấy Vô Hoan vẫn đang say ngủ, sắc mặt nàng so với hôm qua lại càng kém hơn.

Mục Ngôn bất giác sinh lòng lo lắng, gọi nàng mấy tiếng mà nàng chẳng chút phản ứng, như thể chìm sâu trong mộng mị, hoàn toàn không muốn tỉnh lại.

Lo lắng dâng đầy trong lòng, Mục Ngôn lập tức sai người mời Lạc Thiên Tuyết đến.

Lạc Thiên Tuyết mỗi ngày đều đến bắt mạch kiểm tra cho Vô Hoan, rõ ràng mấy hôm trước tình hình đang khá lên, vậy mà hôm nay lại đột nhiên chuyển biến xấu.