Điều càng đáng ngại hơn, chính là đôi tay của hắn còn có thể hút lấy nội lực và tinh khí của những kẻ khác. Thân thể hắn như được ăn uống no nê, tràn đầy thỏa mãn. Mục Ngôn chỉ trong chốc lát đã giết hơn mười người, long bào trên người hắn sớm đã nhuốm đầy máu tươi. Đợi đến khi hắn lấy lại bình tĩnh, cũng chẳng hề có lấy một chút cảm giác áy náy. Bởi đám người đó đều là tay chân của Mục Hoàn, cũng là những kẻ đã hại Vô Hoan, hắn hận không thể giết sạch không chừa một mống! Lúc này, đám Vũ Lâm vệ mới lục đục chạy đến. Vốn lo rằng Mục Ngôn sẽ gặp chuyện chẳng lành, nào ngờ hắn đã xử lý hết sạch đám thích khách rồi! Ngay cả tên thái giám đi theo cũng không hề bị thương, nhưng vì chứng kiến cảnh tượng máu me tanh tưởi ấy, đầu óc hắn đã rối loạn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương