Thật ra đội huấn luyện vẫn có ngày nghỉ lễ, nhưng chỉ có năm ngày nghỉ, trừ những người có nhà ở Bắc Kinh, những học sinh khác đều ở tỉnh xa, chỉ có ít ngày nên gia đình cũng không muốn bọn họ về mất công đi lại vất vả. Vì thế nên tất cả mọi người đều cùng nhau ở lại khu tập huấn, bao gồm cả giáo viên. Giáo viên dẫn đội của đội tập huấn họ Lý, chừng ba mươi tuổi, theo những gì ông ấy nói thì món ăn ngon nhất mà ông ấy từng nấu trong đời là trứng xào cà chua và cà chua xào trứng. Ngoại trừ ông ấy, các huấn luyện viên trong đội tập huấn đều đã bốn mươi, năm mươi tuổi, họ không biết làm gì khác ngoại trừ nấu cơm. Mọi người tụm lại với nhau sầu hết cả người, đầu bếp đã nghỉ lễ về quê rồi, gần đây cũng không có quán cơm nào, làm sao buổi tối ăn mừng năm mới cùng nhau được đây?... Sau đó, bạn Thẩm lớp kế bên đã đến đây sưởi ấm cho mọi người. Thầy Lý bước xuống chào đón những học sinh đang ngơ ngác, nghi ngờ bằng nụ cười tươi như đóa hoa trên môi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương