Cửa thang máy “Đinh một tiếng mở ra. Tống Ỷ Thi thở phào nhẹ nhõm. Có thể coi như chấm dứt tình cảnh lúng túng cùng chung một thang máy với Thẩm Diệu Chu. Tống Ỷ Thi bước nhanh đến cửa phòng mình, móc thẻ, mở cửa ra. Hành lang khách sạn trải thảm im lặng, nhưng không nghe thấy tiếng bước chân của Thẩm Diệu Chu, vẫn khiến Tống Ỷ Thi cảm thấy có chút kỳ quái. Cô không nhịn được quay đầu lại. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương