Sau khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, Tống Ỷ Thi còn đặc biệt gọi một cuộc gọi vào đường dây điện thoại nội bộ của căn biệt thự. Đám vệ sĩ lại phi vù lên chuyển bàn cho cô. Cảnh tượng giống hệt như đang ở hiện trường quay phim vậy. Vào lúc cảnh cửa phòng ngủ được mở ra một lần nữa, trong lòng Tống Ỷ Thi cảm thấy cực kỳ tồi tệ khi đối diện với hành lang trước mặt. ... Suy cho cùng, mang cảm xúc ra để làm trò vui thì người mệt nhất vẫn chính là bản thân cô. “Cô Tống, cô còn có mệnh lệnh gì nữa không? Đám vệ sĩ hỏi một câu cực kỳ phù hợp với chức trách nhiệm vụ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương