Vu Tú luôn do dự trong mọi việc nhưng lần này lại là người đưa ra quyết định. Bọn họ nhanh chóng trả tiền thuê cho chủ nhà của tòa nhà cũ nơi họ đã sống đến mười năm.

Tống Ỷ Thi đứng ở cửa nhìn ra xung quanh, mới phát hiện ra ngoại trừ đồ đạc ban đầu có sẵn ở trong nhà, những thứ khác gần như đã dọn xong rồi.

Tống Ỷ Thi: ?

Không phải lần trước Vu Tú đã từ chối rồi sao?

“Xe của dì con đã đợi sẵn dưới lầu rồi, chúng ta mau đi thôi… Giọng nói của Vu Tú vang lên bên tai cô.