Tống Ỷ Thi mang chiếc hộp trở về nhà, cô hơi lo lắng, đặt chiếc hộp để cùng với viên hồng ngọc mà Ung Dương đưa cho cô.

Bây giờ không còn bên trái là Thẩm Diệu Chu, bên phải là Ung Dương, trước sau là Mạc Tiếu Phàm và Quách Viên, cách đó không xa còn có vô số bạn học đứng hóng ăn dưa nữa, Tống Ỷ Thi mới bình tĩnh suy nghĩ lại.

…Tại sao Thẩm Diệu Chu đột nhiên tặng đồ cho cô?

Từ việc tham gia cuộc thi cho đến tình cờ gặp mặt ở khu nghỉ dưỡng…Tống Ỷ Thi nhớ lại tất cả mọi chuyện, nhưng điều luôn hiện lên trong đầu là khuôn mặt bình thản giống như tê liệt của Thẩm Diệu Chu, không thể phân biệt rõ cảm xúc như thế nào.

Dựa theo tình tiết trong nguyên tác, nếu Thẩm Diệu Chu sớm đã có hứng thú với cô, vậy hẳn là đã sắp xếp một kiểu trò chơi cưỡng chế rồi. Phủi phui cái mồm đi.