Mạc Tiếu Phàm nói muốn để ý tới cô, còn theo chân cô suốt quãng đường lên lầu. Tới khi ra khỏi phòng, Tống Ỷ Thi đặt một tay lên nắm đấm cửa, sau đó quay đầu nhìn về phía Mạc Tiếu Phàm: Tôi về phòng rồi, chẳng lẽ cậu cũng muốn theo tôi vào phòng sao?” “Muốn chứ.” Tống Ỷ Thi nghiêng đầu hỏi: “Nhưng tôi muốn về phòng để ngủ đấy, cậu cũng muốn theo đến tận đó luôn à?” Ngủ...ngủ sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương