Thẩm Diệu Chu giơ tay bấm chuông cửa. ....... Đúng lúc Tống Ỷ Thi mặc một chiếc áo phông và quần thể thao bước ra ngoài, bên ngoài còn quấn thêm một chiếc váy ngủ. Sở Nghệ Niên liếc mắt nhìn cô. Ngay cả khi cô bọc mình như một cái bánh ú, nhưng khi vừa bước ra từ phòng tắm, cả người cô bị cái nóng bao trùm, làn da bị hơi nước làm cho hồng hào hẳn lên, ngay cả đôi mắt ngấn nước liếc mắt nhìn sang cũng tràn đầy cảm xúc dạt dào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương