Điện thoại di động rất nhanh được chuyển đến chỗ Tống Ỷ Thi. Tên vệ sĩ to cao đen hôi như con gấu cẩn thận từng li từng tí khi nhìn Tống Ỷ Thi, một chút cũng không quá phận, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng nhẹ đi. Anh ta nói: “Cô Tống, điện thoại di động của cô được lấy lại rồi đây.” “Ừm.” Tống Ỷ Thi gật đầu nhận lấy, sau đó như thường lệ khởi động máy vân tay mở khóa. Pin điện thoại vẫn còn đầy, các ứng dụng và danh bạ bên trong cũng rất tốt… Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương