Hạ Cẩn ngồi trong phòng khách, nhìn Bùi Lẫm và Hạ Dư cùng nhau bận rộn trong bếp, một người đun nước, một người bắt đầu làm mì.

Người ta nói “lên xe ăn há cảo, xuống xe ăn mì”, trưa nay Hạ Dư quyết định làm mì kéo tay. Trong lúc chờ nước dùng sôi, cô túm lấy Hạ Lăng, tắm rửa sạch sẽ cho cậu nhóc. Đợi khi cả người cậu đã thơm tho sạch sẽ, cô mới thả cậu ra ngoài:

“Đi chơi với anh trai đi. Mang cả album ảnh của em cho anh xem.”

Hạ Lăng có riêng một cuốn album ảnh của mình. Từ lúc cậu ba tháng tuổi, Hạ Dư đã đều đặn chụp vài bức ảnh mỗi tháng để bỏ vào album. Kỹ thuật chụp ảnh của cô rất tốt. Ngoài khoảng thời gian đầu khi Hạ Lăng bị sinh non, bị ngộ độc, da hơi vàng và tinh thần không tốt, kể từ khi đến đội Thanh Sơn, cậu nhóc đã được Hạ Dư chăm đến trắng trẻo, mũm mĩm, đáng yêu vô cùng. Trong ảnh, cậu nhóc mập mạp, mềm mại này nhìn cũng cực kỳ thu hút.

Là một cậu nhóc hơi tự luyến, Hạ Lăng rất thích album ảnh của mình. Cậu thường mang ra ngắm, vừa nhìn vừa tự khen bản thân đáng yêu.