Ngoài người thân của Tần Tiên Chí ra, thì còn ai có thể ngang ngược thế này? Nếu là nhân viên bình thường, chắc chắn họ không dám làm loạn như vậy. Còn dám chạy đến tiệm của cô để uy hiếp, đe dọa khiến cô không làm ăn được. Cô có thể hình dung được cảnh tượng bọn họ hống hách trong xưởng bánh như thế nào. Dựa vào quan hệ với Tần Tiên Chí mà vào làm, rồi ngang nhiên coi xưởng bánh như của mình. Nói thật, nếu không phải bọn họ đến gây chuyện hôm nay, có lẽ cô còn chưa nghĩ tới vấn đề này. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương