Một tiếng sau, chiếc bánh trái cây khổng lồ thứ hai ra lò. Mạnh Nhược nhìn dòng người tự giác xếp hàng trước tiệm, cầm loa rao: “Bánh trái cây khổng lồ chỉ được bán vào sáng Chủ Nhật lúc 9:30! Số lượng có hạn, ai đến trước mua trước, bán hết thì thôi!” Mọi người nghe thấy “hàng giới hạn, lập tức giơ tiền lên, mong hàng trước nhanh chóng mua xong để đến lượt mình. Bên kia đường, Lưu Ngọc Hồng đứng trước cửa tiệm bánh nhà họ Tần, nhìn tiệm bánh của Mạnh Nhược đông nghịt khách, không thua kém gì ngày đầu bà ta mời đoàn múa lân. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương