Tết đến, tất nhiên không thể thiếu rượu. Mạnh Quân trực tiếp mở một chai rượu trắng, rồi lần lượt rót đầy ly cho Du Triệt và Tần Lâm. Trong ba người, có vẻ tửu lượng của Du Triệt là tốt nhất. Cùng uống một lượng rượu như nhau, nhưng Mạnh Quân và Tần Lâm đã có chút say, mặt mũi đỏ bừng, còn Du Triệt thì vẫn trông như không có chuyện gì xảy ra. Mạnh Nhược vô thức nhìn về phía anh lần nữa. Tửu lượng tốt thì giỏi lắm à? Uống rượu như uống nước, không giống cô, chỉ cần một ly là gục. Cô thu hồi ánh mắt, quét qua phía Tần Lâm thì vô tình phát hiện động tác nhỏ của Trịnh Uyển. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương