“Ngươi chết chắc rồi!” Phi Lưu nghiến chặt răng, ánh mắt tràn đầy căm phẫn, luồng ánh sáng xanh lam trong mắt hắn càng lúc càng rực rỡ, như thể đang tích tụ một sức mạnh khủng khiếp. Lam Mị trông thấy cảnh này, vẫn giữ vẻ mặt khinh thường, sau thời gian dài giao chiến, cô cảm thấy đã quá quen thuộc với chiêu thức của hắn. “Vẫn chiêu cũ mà thôi...” cô vận dụng năng lượng tinh thần, chuẩn bị chống đỡ luồng hủy diệt quang tuyến. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương