Lâm Đông lặng lẽ quan sát, phát hiện ra rằng thuộc hạ của Phi Lưu tuy thể chất yếu kém, nhưng để có thể tồn tại ở Tây Châu, trí tuệ của chúng không hề thấp. Tinh anh Trung Châu bị bọn da đen hành hạ đến mức khốn khổ, mỗi khi cắn xuống như thể đang ăn phải thứ bẩn thỉu, không những chẳng giết được mà còn khiến máu đen hôi thối bắn tung tóe, mùi thum thủm khiến người ta buồn nôn. Hơn nữa, não đan của bọn da đen này cũng không thể ăn được, không cách nào bổ sung năng lượng, chiến đấu với chúng hoàn toàn không có chút lợi ích gì. “Buồn nôn… Thật sự quá buồn nôn!” Tiếng gào thét của các tinh anh Trung Châu vang lên liên tục, hoàn toàn bị lũ da đen làm cho phát hoảng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương