Vì thức ăn quá tệ: vừa đắng vừa chát, lại khô khốc, khó mà nuốt nổi, Tần Thư Dao nhổ phì ra ngay lập tức.

“Cái gì thế này? Tệ quá đi!”

“Kén chọn cái gì! Ăn thì ăn, không ăn thì thôi!”

Vương Thành bực bội đáp lại.

Tần Thư Dao lườm anh ta: