“Chết rồi... tất cả đều chết rồi.” Những xác sống tinh nhuệ đứng nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt kinh hoàng. Trước mắt chúng là những ngọn núi xác chết, máu chảy thành sông, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc. Địch Sa và Uyên Tế nằm gục trong vũng máu, đầu của cả hai đều bị lưỡi dao sắc nhọn xuyên qua, chết trong tư thế vô cùng thê thảm. Ngay cả hồ Tinh Khiết ở đằng xa, giờ cũng bị máu nhuộm đỏ. “Sao có thể như thế này?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương