“Ngươi thì không biết, nhưng... ta chắc chắn có thể.”

Địch Sa vừa nói vừa sử dụng lại khả năng ẩn nấp. Cơ thể cô trở nên trong suốt, hoàn toàn không để lại dấu vết khí tức, giống như biến mất khỏi chiến trường.

“Hả???”

Uyên Tế thoáng ngẩn người, cảm thấy có điều gì đó không ổn. Rõ ràng Địch Sa định mặc kệ hắn...

“Đừng mà... Địch Sa đại nhân!”