Hôm đó, Hồ Trì tan làm rất muộn. Ở nhà hàng, có vài nhân viên vì không có ai trông con nên thường mang theo con nhỏ đến chỗ làm, để chúng chơi trong phòng thay đồ. Ông chủ của họ cũng là người tốt, chỉ cần lũ trẻ không chạy loạn làm ảnh hưởng đến công việc thì ông ta cũng không nói gì. Tối hôm đó, quán đông khách hơn hẳn ngày thường. Nhân viên bận tối mắt tối mũi, không ai để ý đến lũ trẻ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương