Cảm nhận được ánh mắt của Lục Thanh, Cố Tây Thành nghiêng đầu sang, thì thầm bên tai cô: “Thanh Thanh, đừng nhìn anh như vậy nữa, nếu em cứ nhìn thế này, anh sẽ có phản ứng mất! Mặt Lục Thanh lập tức đỏ bừng, cô khẽ ho một tiếng, đẩy đầu Cố Tây Thành ra rồi tiếp tục hỏi: “Niên Xuân, tôi hỏi ông, những người từng tìm đến ông trước đây đang ở đâu? Lúc này, Đinh Cảnh Hoán cũng sực tỉnh, tức giận quát: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương