Lục Thanh hiểu ý của Cố Tây Thành, cô khẽ vỗ nhẹ vào túi áo: “Lời chúc phúc của anh, em nhận rồi. Cảm ơn anh, Cố Tây Thành! Cố Tây Thành mỉm cười: “Đừng vội cảm ơn, tối nay còn có một bất ngờ lớn hơn nữa. Lục Thanh tò mò: “Là xe pháo hoa kia sao? Cố Tây Thành lắc đầu: “Xe pháo hoa đó là dành cho người thân của chúng ta. Còn bất ngờ dành riêng cho em, ở một nơi khác. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương