Miêu Vũ cố gắng nở một nụ cười gượng gạo với Lục Thanh và mọi người, sau đó kéo Triệu Cẩm sang một bên, thì thầm nhỏ giọng:

“Triệu Cẩm, mình thấy hơi khó chịu. Cậu có thể đến nhà mình chơi với mình một lát không?”

Triệu Cẩm tỏ vẻ khó xử:

“Chuyện này... Hôm nay nhà có nhiều khách thế này, mình bỏ đi thì không hay lắm.”

“Với lại, sắp ăn cơm rồi.”